PHỤ NỮ AN NAM VÀ SỰ ĐÔ HỘ CỦA PHÁP
Chế độ thực dân, tự bản thân nó, đã là một hành động bạo lực của kẻ mạnh đốĩ vối kẻ yếu rồi. Bạo lực đó, đem ra đốỉ xử vối trẻ em và phụ nữ, lại càng bỉ ối hơn nữa.
Thật là một sự mỉa mai đau đốn khi ta thấy rằng văn minh dưối nhiều hình thức khác nhau, như tự do, công lý, v.v. – được tượng trưng bằng hình ảnh một người đàn bà dịu hiền và được một
hạng ngưòi nổi tiếng là hào hoa phong nhã ra sức điếm tô – lại đốì xử một cách hết sức bỉ ổi vối ngưòi đàn bà bằng xương bằng thịt và xúc phạm một cách vô liêm sỉ tối phong hoá, trinh tiết và đời
sống của họ.
Thói dâm bạo ồ thuộc địa là một hiện tượng phổ biến và tàn ác không thể nào tưồng tượng được. Ớ đây chúng tôi chỉ tạm nêu ra một vài sự việc mà những ngưòi vô tư đã chứng kiến và kê lại những đỉều tai nghe mắt thấy, để chị em phụ nữ phương Tây hiểu rõ giá trị của cái gọi là “sứ mạng khai hoá” mà bọn tư bản đã giành lấy độc quyền thi hành, đồng thời hiểu rõ nỗi đau khổ của chị em phụ nữ ồ thuộc địa.
Một người ồ thuộc địa kể lại rằng: “Khi bọn lính kéo đến, dân chúng chạy trôn cả, chỉ còn lại hai cụ già và hai phụ nữ, một thiếu nữ còn tân và một phụ nữ đang cho đứa con mối đẻ bú, tay dắt một em gái nhỏ lên tám. Bọn lính đòi tiền, rượu mạnh và thuốc phiện.
Không ai hiểu chúng nói gì, thế là chúng nổi giận lấy báng súng nện một cụ già ngất đi, rồi còn một cụ thì trong mấy giờ liền, hai tên trong bọn lính, khi kéo đến đã say bí tỉ, đem thiêu trong một đông củi cành khô làm trò vui vối nhau. Trong khi đó, thì những tên khác hiếp hai phụ nữ và em gái nhỏ, chán rồi, chúng giết chết em bé. Lúc đó, người mẹ bồng đứa con kia trôn được, rồi từ trong một cái bụi cây cách đấy độ 100 mét, trông thấy ngưòi chị em mình đang bị hành hạ. Duyên cố làm sao, chị chang biết, chị chỉ thấy ngưòi thiếu nữ bị đặt ngửa trên mặt đất, tay chân bị trói chặt, miệng bị bịt lại, còn một tên lính thì lấy lưỡi lê cứ từ từ, từng nhát một, chọc vào bụng chị, rồi lại chầm chậm rút ra. Sau đó, chúng chặt ngón tay ngưòi thiếu nữ đã chết đê cưốp lấy chiếc nhẫn và chặt cổ để cưốp lấy chiếc vòng.
“Trên mảnh đất bằng phang trưốc kia là ruộng muối, ba cái xác chết nằm đó: em bé bị lột truồng, thiếu nữ bị mổ bụng, cánh tay trái cứng đờ giơ lên tròi vô tình, bàn tay nắm chặt. Còn xác ông cụ già thì ghê gốm làm sao, cũng trần truồng như thế, nhưng vì bị thiêu cháy nên không nhận ra hình thù được nữa, mổ chảy lênh láng đã đọng lại và da bụng thì bị phồng lên, chín vàng, óng ánh như da con lợn quay vậy”.
(Còn tiếp)[1]
NGUYỄN ÁI QUỐC
Báo Le Parừi, số 5, ngày 1-8-1922.
[1] Các sô” báo Le Paria sau không thấy đăng tiếp.
Để lại một bình luận
Hãy trở thành người đầu tiên bình luận!