Fori.vn – Sản phẩm tốt – giá tốt nhất
PHONG TRAO CỌNG SẢN QUỐC TẾ ĐÔNG DƯƠNG
Chế độ cộng sản có áp dụng được ồ châu Á nói chung và ồ Đông Dương nói riêng không? Đấy là vấn đề mà chúng ta đang quan tâm hiện nay.
Muốn hiểu vấn đề đó, chúng ta phải xem xét tình hình hiện nay ở lục địa châu Á về mặt lịch sử và địa lý.
Lục địa rộng lốn đó có diện tích 80 lần lốn hơn nưốc Pháp (45.000.000 km2), vối dân sô” gần 800 triệu ngưòi, có một cơ cấu chính trị tương đốĩ phức tạp.
Trong tất cả các nưốc châu Á, Nhật Bản là nưốc duy nhất mắc phải một cách trầm trọng nhất chứng bệnh truyền nhiễm là chủ nghĩa tư bản đế quốc. Từ chiến tranh Nga – Nhật, chứng bệnh đó diễn biến ngày càng nguy kịch, lúc đầu bằng sự thôn tính Triều Tiên, tiếp đấy là sự tham gia vào cuộc chiến tranh “vì chính nghĩa”.
Để ngăn cản nưốc Nhật trượt dài đến vực thẳm của hiện tượng phương Tây hoá không thể cứu vãn nổi, nghĩa là để phá tan chủ nghĩa tư bản trưốc khi nó có thể bắt rễ sâu vào quần đảo Nhật Bản, một đảng xã hội vừa được thành lập. Cũng như tất cả các chính phủ tư sản, chính phủ Thiên hoàng đã dùng mọi cách mà chúng có thể để chống lại phong trào đó. Cũng như tất cả các lực lượng công nhân ở châu Âu và châu Mỹ, phong trào công nhân Nhật Bản cũng vừa thức tỉnh. Mặc dù sự đàn áp của chính phủ, phong trào do Đảng Xã hội Nhật Bản lãnh đạo vẫn phát triển khá nhanh.
Các đại hội đảng bị cấm ồ các thành phô Nhật Bản, những cuộc đình công, những cuộc biếu tình của dân chúng vẫn nổ ra.
Trung Quốc, trưốc kia và hiện nay vẫn là con bò sữa của tư bản Ảu, Mỹ. Nhưng sự thành lập chính quyền của nhà cách mạng Tôn Dật Tiên ồ phía Nam, đã hứa hẹn với chúng ta một nưốe Trung Hoa được tổ chức lại và vô sản hoá. Có thề hy vọng một cách không quá đáng rằng, trong một tương lai gần đây, hai chị em – nưốc Trung Hoa mối và nưốc Nga công nhân – sẽ nắm tay nhau trong tình hữu nghị đê tiến lên vì lợi ích của nền dân chủ và nhân đạo.
Bây giò, chúng ta hãy đi đến châu Á đau khổ.
Nưốc Triều Tiên nghèo đói đang ồ trong tay chủ nghĩa tư bản Nhật. Ãn Độ – xứ An Độ đông dân và giàu có – bị đè nặng dưối ách bọn bóc lột người Anh. May sao, ý chí giải phóng đang làm sôi sục tất cả những người bị áp bức đó, và một cuộc cổ động cách mạng sôi nổi đang lay chuyển tinh thần Ân Độ và Triều Tiên. Tất cả mọi người đều chuẩn bị một cách từ từ nhưng khôn khéo cho cuộc đấu tranh tốĩ cao và giải phóng.
Và Đông Dương! Xứ Đông Dương bị chủ nghĩa tư bản Pháp bóc lột, để làm giàu cho một sô” cá mập! Người ta đưa người Đông Dương vào chỗ chết trong cuộc chém giết của bọn tư bản để bảo vệ những cái gì mà chính họ không hề biết. Người ta đầu độc họ bằng rượu cồn và thuốc phiện. Người ta kìm họ trong ngu dốt (cứ 10 trường học thì có 1.000 đại lý thuốc phiện chính thức). Người ta bịa đặt ra những vụ âm mứu để cho họ nếm những ân huệ của nền văn minh tư sản ở trên máy chém, trong nhà tù hay đày biệt xứ!
75 nghìn kilômét vuông đất đ\ 20 triệu dân bị bóc lột tàn nhẫn trong tay một nhúm kẻ cưốp thực dân, đấy là xứ Đông Dương hiện nay. [1]
Bây giờ hãy xét những lý do lịch sử cho phép chủ nghĩa cộng sản thâm nhập dễ dàng vào châu Á, dễ dàng hơn là ở châu Âu.
Người châu Á – tuy bị người phương Tây coi là lạc hậu – vẫn hiếu rõ hơn hết sự cần thiết phải cải cách toàn bộ xã hội hiện tại. Và đây là lý do tại sao:
Gần 5.000 năm trưốc đây, Hoàng đế (2.679 trưốc C.N) đã áp dụng chế độ tỉnh điền: ông chia đất đai trồng trọt theo hai đường dọc và hai đường ngang. Như vậy sẽ có chín phần bằng nhau. Người cày mộng được lĩnh mỗi người một phần trong 8 miếng, miếng ở giữa tất cả đều cùng làm và sản phẩm được sử dụng vào việc công ích. Những đường phân giối được dùng làm mương dẫn nưốc.
Triều đại nhà Hạ (2.205 trưốc C.N) đặt ra chế độ lao động bắt buộc.
Khổng Tử vĩ đại (551 trưốc C.N) khồi xưống thuyết đại đồng và truyền bá sự bình đắng về tài sả*. Ông từng nói: thiên hạ sẽ thái bình khi thế giối đại đồng. Người ta không sợ thiếu, chỉ sợ có không đều. Bình đắng sẽ xoá bỏ nghèo nàn, V.V..
Học trò của Khổng Tử là Mạnh Tử, tiếp tục tư tưồng của thầy và vạch ra một kế hoạch chi tiết để tổ chức sự sản xuất và tiêu thụ. Sự bảo vệ và phát triển lành mạnh của trẻ em, sự giáo dục và lao động cưỡng bức đối vối ngưòi lớn, sự lên án nghiêm khắc thói ăn bám, sự nghỉ ngơi của ngưòi già, không có điều gì đề án của ông không đề cập đến. Việc thủ tiêu bất bình đắng về hưồng thụ, hạnh phúc không phải cho một sô đông mà cho tất cả mọi ngưòi, đấy là đường lối kinh tế của vị hiền triết.
Trả lời một câu hỏi của vua, ông đã nói thắng thắn: dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh. [2]
Về của cải tư hữu, luật pháp An Nam cấm mua bán toàn bộ đất đai. Hơn nữa, một phần tư đất trồng trọt bắt buộc phải để làm của chung. Cứ ba năm người ta chia lại ruộng đất đó. Mỗi ngưòi dân trong xã thôn được nhận một phần. Điều đó không hề ngăn cản một sô ngưòi trồ nên giàu có, vì còn ba phần tư đất đai khác có thể mua bán, nhưng nó có thê cứu nhiều ngưòi khác thoát khỏi cảnh bần cùng.
Cái thiếu đôi vối chúng tôi, mà trách nhiệm của chúng tôi phải nói lên ồ đây để những đồng chí của chúng ta có nhiệt tình truyền bá chủ nghĩa cộng sản và thực tâm muốn giúp đõ những người lao động lật đổ ách của những kẻ bóc lột và đi vào gia đình chung của giai cấp vô sản quốc tế, đề cho những đồng chí đó có thề giúp đỡ chúng tôi một cách có hiệu quả. Cái mà chúng tôi thiếu đê trồ thành cộng sản, là những điều kiện cơ bản nhất đê hành động:
Tự do báo chí
Tự do du lịch
Tự do dạy và học
Tự do hội họp (tất cả những cái này đều bị những kẻ khai hoá thuộc địa ngăn cấm chúng tôi một cách dã man).
Ngày mà hàng trăm triệu nhân dân châu Á bị tàn sát và áp bức thức tỉnh để gạt bỏ sự bóc lột đê tiện của một bọn thực dân lòng tham không đáy, họ sẽ hình thành một lực lượng khổng lồ, và trong khi thủ tiêu một trong nhũng điều kiện tồn tại của chủ nghĩa tư bản là chủ nghĩa đế quốc, họ có thể giúp đổ nhũng người anh em mình ở phương Tây trong nhiệm vụ giải phóng hoàn toàn.
NGUYỄN ÁI QUỐC
Tạp chí La Revue Communiste, số 15, tháng 5-1921.
Để lại một bình luận
Hãy trở thành người đầu tiên bình luận!