Phân nhóm các loại hình và loại thể của nghệ thuật
Dựa trên những đặc điểm phản ánh bằng ngôn ngữ nghệ thuật chung giống nhau và cũng căn cứ tính riêng biệt của các loại hình nghệ thuật trong hoạt động sáng tạo lẫn khả năng tác động của nó đến công chúng nghệ thuât; con người phân thành các nhóm nghệ thuật khác nhau.
Có nhiều cách để phân nhóm nghệ thuật. Song về cơ bản sự phân nhóm các loại hình nghệ thuật theo các tiêu chí như:
- Bản thể (onthologie) – không gian và thời gian;
- Ký hiệu (sémiologie) – miêu tả không miêu tả;
- Tính năng – một tính năng hai tính năng;
- Tổng hợp – độc lập / liên kết.
Phân định nhóm nghệ thuật không gian và thời gian theo tiêu chí bản thể (onthologie) là tĩnh – động bởi năng lực thẩm mỹ của con người về thị giác – thính giác.
- Nghệ thuật không gian: kiến trúc - trang trí; điêu khắc; hội họa – đồ họa; nhiếp ảnh nghệ thuật; mỹ thuật công nghiệp.
Đặc điểm chung của nghệ thuật không gian; - đó là nghệ thuật tĩnh hay nghệ thuật tạo hình; có sở trường diễn đạt sự vật một cách cụ thể – theo nghĩa nhìn thấy được trước mắt và đứng im. Khả năng này giúp cho con người tạo nên môi trường không gian đẹp quanh mình; giúp cho con người chiêm ngưỡng tác phẩm và hình tượng nghệ thuật trong sự tĩnh tại và mang lại cho con nguời một sự lắng đọng cảm xúc.
Hơn thế nữa; hình tượng nghệ thuật được xây dựng theo ấn tượng thị giác; phù hợp vói sư hấp dẫn của cảm thụ thị giác. Tuy nhiên; do tính không gian tĩnh tại lại có những hạn chế nhất định về sự thể hiện tính phát triển; sự hoạt động. Chính vì vậy; các nghệ sỹ thường tìm mọi cách tạo nên ảo giác chuyển động (sở đoản) trong hình thái đứng yên của tác phẩm; của hình tượng được xây dựng tác phẩm. Chẳng hạn; hội họa là hình thức không gian mặt phẳng; nghệ sỹ phải tìm cách tạo ảo giác về chiều sâu; về không gian ba chiều; dựa vào thấu thị học và sắc độ.
- Nghệ thuật thời gian (âm nhạc – múa; văn chương).
Đặc điểm chung của nghệ thuật thời gian có sở trường là diễn đat sự biến đổi và phát triển; diễn đạt được tính quá trình của tâm trạng và hành động của nhân vật thông qua nghệ sỹ biểu hiện. Chính vì vậy; từ phương thức xây dựng hình tượng đến cấu trúc và tác phẩm; kể cả ngôn ngữ đặc trưng của nhóm nghệ thuật này theo nguyên tắc quy luật thời gian mang tính chất quá trình và tính phát triển.
Nhưng cũng vì mang tính thời gian; sở trường lại đi liền với sở đoản bởi dường như thiếu đi đứng yên; tĩnh tại trong không gian; nên các nghệ sỹ khắc phục bằng cách tạo ảo giác về không gian; về sự tĩnh tại. Đó là lối xây dựng hình tượng kiểu nhắc lại (dạng điệp khúc); trùng lập theo hình xoáy ốc và dùng ngôn ngữ đa thanh.
Đặc điểm chung của nghệ thuật tổng hợp là vận dụng tất cả các phương thức và phương tiện thể hiện của nghệ thuật độc lập. Nó một cách khác đây là nhóm nghệ thuật liên kết nhiều loại hình nghệ thuật khác nhau trong một loại hình nghệ thuật nhất định. Ví dụ: Sân khấu và điện ảnh là một loại hình nghệ thuật tổng hợp nhưng đều phải có cơ sở kịch bản văn học và kết hợp với âm nhạc; múa; hội họa; trang trí; kiến trúc…
Phân định nhóm nghệ thuật thuần nhất chỉ mang một tính năng – chức năng thẩm mỹ và nghệ thuật ứng dụng mang hai tính năng – chức năng ích dụng và tính năng thẩm mỹ; trong đó tính năng ích dụng là cơ bản; tính năng thẩm mỹ là thứ yếu.
- Nghệ thuật đơn tính (một tính năng):
- Nghệ thuật lưỡng tính (hai tính năng):